Ai nói
hai ta không có thể chung một con đường? Vì em, anh sẵn sàng thay đổi cả lộ
trình.”
Tình yêu
vốn không phải thứ bày sẵn cho bất cứ ai, dù hai người vốn là thanh mai trúc mã,
hiểu nhau từng đường tơ kẽ tóc, nắm tay nhau đi hết cả quãng đường ngây thơ đi
chăng nữa. Nhưng nếu chỉ một người có tâm còn người kia vô tình, tình yêu đang
lẩn khuất đâu đó sẽ theo cơn gió cuốn đi không kịp đợi ai đó nhận ra? May mắn
thay, lộ trình của chúng ta đã hẹn trước sẽ giao nhau bởi ngay từ đầu anh đã
nhìn thấy rõ lối đi của em và anh vốn sẽ gặp nhau, dù có vòng vèo gian nan, anh
và em vẫn sẽ gặp nhau nơi cuối con đường.
Ức Cẩm
– nhà văn trẻ Trung Quốc tiếp tục gây khiến các bạn trẻ xúc động với tiểu thuyết
ngôn tình “Con thỏ bắt nạt cỏ gần hang” tiếp theo của mình. Với ngòi bút
hài hước, lãng mạn và cách tiếp cận mới mẻ, không trùng lặp, một câu chuyện tình
yêu thanh mai trúc mã đầy trong sáng và dễ thương của cô sẽ được Công ty truyền
thông và xuất bản Amak gửi đến bạn đọc.
Có lẽ các
bạn đã xem Tây Du Kí rất nhiều lần, không chỉ nhớ có sư phụ Đường Tăng trắng
trẻo, hiền lành, có Tôn Ngộ Không giảo hoạt, có Trư Bát Giới, Sa Ngộ Năng nhưng
chắc chẳng mấy ai nhớ đến nàng Thỏ Ngọc suýt bái đường cùng với Đường Tăng phải
không? Tại sao chúng ta giờ lại nhắc đến câu chuyện cổ ấy ư? Bởi vì có một mối
lương duyên ngoài đời thực liên quan đến câu chuyện ấy, có một mối tình thanh
mai trúc mã giữa Đường Tăng thời hiện đại không hề hiền lành, không hề dễ bắt
nạt và cô bé thỏ trắng chưa kịp tu luyện thành tinh đang chờ đợi đóa hoa tình
yêu đầu đời hé nở.
Lăng Siêu
và Tiêu Thố là bạn thanh mai trúc mã, gắn bó với nhau từ thưở còn quấn tã, thân
thiết đến mức cơm của Lăng Siêu có thể để Tiêu Thố ăn hộ, tã lót của Lăng Siêu
có thể để Tiêu Thố mượn tạm làm thỏ bông ôm ngủ cũng được. Nặng tình nặng nghĩa
cũng chỉ đến thế mà thôi, thử hỏi trên đời còn cặp đôi nào có thể gắn bó hơn họ
được nữa?
Nhưng,
tất cả vấn đề còn tồn tại ở chữ nhưng này, Tiêu Thố ngốc nghếch nhà chúng ta
thấy Lăng Siêu ngạo mạn kia dù chỗ nào cũng tốt, chỗ nào cũng giỏi trong mắt mọi
người nhưng lúc đối mặt với cô, anh ta lúc nào cũng bộc lộ bản chất xấu xa vốn
là bộ mặt thật của mình ra. Từ đầu đến cuối cô luôn là người chịu thiệt, từ đầu
đến cuối cô lúc nào cũng bị đè đầu cưỡi cổ. Nhưng sao trái tim cứ luôn loạn nhịp
thế này? Ngay cả lúc giận anh ta, bắt anh ta trả giá cô cũng cảm thấy khó chịu
là cớ làm sao?
Tiêu Thố
ngây ngô là thế, mãi chẳng chịu nhận ra tình cảm của Lăng Siêu là thế, đã vậy
vẫn có biết bao tên thợ săn rình rập quanh bé thỏ nhà anh. Xem chừng con đường
thu phục Thỏ Ngọc tinh của Lăng Siêu hẵng còn gian nan lắm.
Không có
những phức tạp sâu xa, không có đớn đau nhức nhối, từ đầu đến cuối chỉ là những
câu chữ ngọt ngào thấm vào tận tâm can. Đến với câu chuyện này, người đọc không
chỉ là những người đơn thuần lật giở từng trang sách nữa, mà chắc hẳn sẽ nhìn
thấy bóng dáng của mình đâu đó trong đây. Một tuổi trẻ hồn nhiên, một tình yêu
trong sáng nhưng không kém phần mãnh liệt, chẳng phải những tháng năm như thế
đều từng đi qua đời mỗi người chúng ta hay sao?